Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

Phiêu lưu ngoài thân thể william bublman, 393 trang


LINK DOWNLOAD MIỄN PHÍ TÀI LIỆU "Phiêu lưu ngoài thân thể william bublman, 393 trang ": http://123doc.vn/document/568420-phieu-luu-ngoai-than-the-william-bublman-393-trang.htm


|
Li nói đu





Nm trm nm trc đây mt vài nhà thám him
dng cm đã vt qua đi dng đi tìm min đt mi
- min đt bí n khut sau mt đi dng cha tng
đc khám phá và lp bn đ. Nhiu ngi đã coi
cuc hành trình này là lãng phí thi gian và tin ca.
Rt cc, nn vn minh hin đi đã n hoa hàng th k
mà chng cn đn loi thám him này.
Mc du có s chng đi mnh m, nhóm ngi
thám him này vn mo him tin lên, c vng
khám phá cháy bng ca h thúc đy h tin vào ni
còn cha bit. H b li mi tin nghi gia đình đ lên
tàu tin hành cuc hành trình bên ngoài chân tri hiu
bit. i mt vi c ni s và hoài nghi ca chính
mình và xã hi, h vn tip tc hành trình, cui cùng
đt ti mc tiêu khám phá ca mình.
Ngày nay chúng ta đang đi mt vi cùng mt
loi thám him - mt đi dng nng lng cha
đc thám him cn đc chinh phc bi các cá nhân
có tm nhìn xa và lòng dng cm đ vt qua nhng
gii hn ca chân tri vt lí ca mình. Cng nh
trong quá kh, tm nhìn ca nhà thám him phi m
rng vt qua làn ranh vt lí. Cng nh trong quá
kh, nhà thám him phi có đng c và quyt tâm
bên trong đ du hành ra ngoài nhng gii hn đã bit
ca xã hi và khoa hc. Nhà thám him phi du hành
đn đc, xa vi đi chúng, nhng ngi còn gn bó
vi s an toàn chc chn ca đt lin.
Cng nh trong quá kh, các nhà thám him đc
thúc đy bi mt điu - nhu cu khám phá cho chính
h, bi vì chp nhn nhng gì không phi t hiu bit
mt thy tai nghe ch là chp nhn cho nhng nim tin
và gi thit  gia đt lin.
Ngày nay mi ngi chúng ta đu có c hi vt
qua biên gii vt lí và tr thành mt nhà thám him.
Cuc phiêu lu ln này có sn cho tt c chúng ta
cùng tham gia.


v

11/28/2009 - 2/ 3
vi


|








Phn 1
Thám him các bí n




1

11/28/2009 - 2/ 1
2

|
|

Albert Einstein đã vit nhng dòng này nhiu nm
trc đây, và chúng vn còn khc mãi trong tâm khm
tôi. Hai mi nm trc tôi tin tng chc chn rng
th gii vt lí ta đang thy và kinh nghim là thc ti
duy nht. Tôi tin vào nhng gì mt tôi cho tôi thy -
cuc sng không có nhng bí n du kín, ch có vô s
dng vt cht sng và cht. Các s kin đó tht rõ ràng;
không có bng chng hay chng c gì v các th gii
phi vt lí hay s tn ti tip tc ca chúng ta sau cái
cht. Tôi nghi ng trí thông minh ca bt kì ai, nhng
ngi kh kho chp nhn các khái nim phi logic v
cõi tri, Thng đ và s bt t. Trong tâm trí tôi,
nhng th đó ch là chuyn c tích đc ba đt ra đ
xoa du k yu và thao túng qun chúng. i vi tôi,
cuc sng hiu tht đn gin: th gii bao gm vt cht
rn và các hình dng, còn khái nim cuc sng sau cái
cht và cõi tri ch là nhng c gng ca con ngi đ
to ra hi vng vào ni không tn ti.
3

11/28/2009 - 2/ 2
4


|


Chng 1
Hành trình đu tiên







Kinh nghim đp đ nht chúng ta có th có là bí
n. Nó là xúc đng nn tng, gi vai trò cái nôi cho
khoa hc thc s và ngh thut thc s. Bt kì ai
không bit v nó thì cng không th bit ngc nhiên,
không bit đn nhng kt qu kì diu, nh ngi đã
cht ri và có mt nh mù.

Tôi có mt hiu bit khá cao ngo ca mt ngi
đánh giá th gii ch bng các giác quan vt lí ca
mình. Tôi h tr cho nhng kt lun ca mình bng vô
vàn nhng quan sát do khoa hc và k thut nêu ra. Sau
rt, nu vn còn điu gì đó bí n thì khoa hc chc
chn s bit v nó.
Nim tin vng chc ca tôi v thc ti và cuc
sng vn tip tc nh th cho ti tháng 6 nm 1972.
Trong khi nói chuyn vi ngi hàng xóm, tho lun
ca chúng tôi chuyn sang kh nng v cuc sng sau
cái cht và s tn ti ca cõi tri. Tôi nhit thành trình
bày quan đim bt kh tri ca mình. Tôi ly làm ngc
nhiên ngi hàng xóm chng tranh cãi v kt lun ca
tôi; thay vì vy anh ta k li mt chng nghim anh ta
đã tri qua nhiu tun trc đó. Mt bui ti ngay sau
khi chìm vào gic ng anh ta git mình phát hin ra
chính mình đang ni lên trên thân mình. Tnh thc và
nhn bit hoàn toàn, anh ta kinh hãi và lp tc ri tr
v thân vt lí ca mình. Rt kích đng, anh ta bo tôi
đó không phi là gic m hay tng tng mà là mt
chng nghim hoàn toàn có ý thc.
|
B hp dn bi chng nghim ca anh y, tôi quyt
đnh nghiên cu hin tng kì li này cho chính mình.
Sau nhiu ngày nghiên cu tôi đã phát hin ra nhiu tài
liu tham kho v chng nghim xut vía trong sut
lch s. Vi vic lc li tôi đã tìm ra mt cun sách v
ch đ mô t thc t cách to ra chng nghim xut
vía. Toàn b ch đ này dng nh là cc kì kì l và
tôi coi cun sách nh kt qu ca s tng tng quá
mc.
Vì tò mò, tôi quyt đnh th mt k thut xut vía
trc khi ng. Sau nhng c gng lp li hàng ngày, tôi
bt đu cm thy có đôi chút kì quc. Trong ba tun tôi
ch chng nghim đc mt điu ngoài qui tc là tng
kh nng nh li gic m ca mình. Tôi càng ngày
càng tr nên b thuyt phc rng toàn b ch đ này
chng có gì khác hn là mt gic m sinh đng và
mnh m đc khuyn khích bi cái gi là các k thut
xut vía.
Ri mt đêm vào khong mi mt gi tôi chìm
vào gic ng trong k thut xut vía ca mình và bt
đu m rng tôi đang ngi cnh mt chic bàn tròn vi
nhiu ngi. H dng nh đang hi tôi nhiu câu hi
có liên quan ti vic t phát trin và trng thái tâm thc
ca tôi. Vào thi đim đó trong gic m tôi bt đu
cm thy cc kì choáng váng và s tê di kì l kiu nh
b tiêm thuc tê Nôvocain, bt đu lan rng khp thân
th. Không th nào gi đc đu ngng lên, tôi mê đi,
đp đu vào bàn. Lp tc tôi tnh dy, tràn đy ý thc,
nm trên ging quay mt vào tng. Tôi có th nghe
thy mt âm thanh o o bt thng và cm thy khác l
nh th nào đó. Dui tay ra, tôi vi ti bc tng phía
trc. Tôi ngc nhiên khi thy tay tôi thc t xuyên
vào trong tng; tôi có th cm thy nng lng rung
đng ca nó khi tôi chm ti chính cu trúc phân t
ca nó. n lúc đó mt thc ti tràn ngp tôi,
ly tri,
tôi đang ngoài thân mình.

Rt kích đng, tôi ch còn ý ngh,
thc đây ri. Ly
tri, nó đúng là tht!
Nm trên ging tôi giang tay
mình ra trong hoài nghi. Khi tôi th sit cht nm tay,
tôi còn cm thy sc cng ca cái nm; tay tôi cm
thy hoàn toàn rn chc, nhng bc tng vt lí phía
trc tôi thì trông và có cm giác nh mt th vt cht
đm đc, mù hi, dy đc và có hình dng.
Quyt đnh đng dy, tôi bt đu di chuyn chng
phi c gng gì ra chân ging, tâm trí tôi đui theo
vi toàn b thc ti. ng dy, tôi nhanh chóng s vào
cánh tay và cng chân, kim tra xem tôi còn rn chc
na không, và tôi ly làm ngc nhiên là tôi vn hoàn
toàn rn chc, hoàn toàn tht. Nhng xung quanh tôi
các đ vt vt lí quen thuc trong phòng tôi không còn
xut hin hoàn toàn thc hay rn chc na; thay vì vy,
bây gi chúng trông ging nh nhng o nh ba chiu.
Lic xung, tôi đ ý thy mt đng lù lù trên ging.
Tôi kinh ngc thy rng đó chính là mt hình dng
đang ng ca thân vt lí ca tôi đang yên lng quay
mt vào tng.
Khi tôi tp trung th lc sang phía đi din ca cn
phòng thì bc tng dng nh m dn khi toàn
cnh. Phía trc tôi có th thy mt cánh đng xanh,

5

11/28/2009 - 2/ 3
6


|

|
rng xa bên ngoài phòng tôi. Nhìn xung quanh, tôi đ ý
thy mt hình bóng yên lng đang theo dõi tôi t cách
khong chc mét. ó là mt ngi cao ln tóc sm, có
râu và mc áo choàng mu tía. Ngc nhiên bi s có
mt ca ông y, tôi tr nên s hãi và lp tc b "bt v"
thân vt lí. Tôi đt ngt choàng tnh trong thân và mt
cm giác cng đ, tê di l kì tan dn khi tôi m mt
ra. Rt kích đng, tôi ngi dy, tâm trí tôi tràn đy vi
vic chng kin v điu va xy ra. Tôi bit nó hoàn
toàn tht, không phi là gic m hay tng tng ca
mình. Toàn b nhn bit bn ngã tôi vn hin hu.
Bng nhiên, mi th tôi đã bit v s tn ti ca
mình và th gii xung quanh tôi đu phi đc đánh
giá li. Tôi bao gi cng hoài nghi nghiêm chnh rng
chng có cái gì tn ti bên ngoài th gii vt lí. Bây gi
toàn b quan đim ca tôi đã thay đi. Bây gi tôi hoàn
toàn bit rõ rng các th gii khác cng tn ti và rng
 đó phi có nhng ngi nh tôi đang sng. iu
quan trng nht bây gi tôi bit rng thân vt lí ca tôi
ch là mt phng tin tm thi cho cái tôi thc bên
trong, và rng bng thc hành tôi có th tách ra khi nó
nu mun.
Rt kích đng v khám phá ca mình, tôi v ly
bút chì và giy ri ghi ra chính xác nhng điu va
xut hin. Hàng lot câu hi tràn ngp trong đu tôi.
Ti sao tuyt đi đa s loài ngi li không bit v hin
tng này? Ti sao các khoa hc và tôn giáo không
nghiên cu v nó? Có th chng th gii vô hình này là
"cõi tri" nh đc nói đn trong các kinh sách tôn
giáo? Ti sao chính ph chúng ta không thám him th
gii nng lng song song rõ ràng này? Có th chng
là s ph thuc hoàn toàn ca ta vào cm nhn vt lí đã
đa chúng ta đn vic b qua mt đi l l thng
nhng thám him và khám phá?
Khi cn choáng váng ca chng nghim đu tiên
này lng đi, tôi hiu ra rng cuc đi tôi không bao gi
ging trc na. Tôi càng cân nhc k lng ý ngha
ca chng nghim ca mình tôi càng hiu sâu sc hn
nó là th nào. Tôi bit rng tôi phi đánh giá li mi
điu tôi đã bit t hi tr con, mi điu tôi đã tng coi
là đúng. Nhng kt lun d chu v khoa hc, tâm lí,
tôn giáo và s tn ti ca tôi hin nhiên đã da trên
thông tin không đy đ. Tôi cm thy hng thú nhng
cng không d chu - nhng khái nim quen thuc ca
tôi v thc ti dng nh không còn thích hp na. Tôi
càng cm thy trng rng tng lên. Có đôi ln tôi k li
cho bn bè v chng nghim ca mình h đu thy
điu đó kì l đn mc không th coi là nghiêm chnh
đc. Nm 1972 thut ng
chng nghim xut vía
còn
cha có; lùi xa hn na, mô t thông thng nht ch là
phóng chiu th vía. Vào thi đó nhng ngi tôi bit
đu cha tng nghe nói v phóng chiu th vía và nu
bn có nói vi mi ngi rng bn ri khi thân ththì
h lp tc ngh rng bn đã dùng thuc hay mt trí. Tôi
nhanh chóng phát hin ra rng tôi phi du kín chng
nghim ca mình nu không s gp nhng điu bt tín
hay còn l bch na.
Sau chng nghim xut vía ca mình, tâm trí tôi
tràn ngp nhng kh nng và câu hi vô tn. Rt cn
thông tin và s giúp đ, tôi đã dành nhiu tun đi các

7

11/28/2009 - 2/ 4
8


|

|
th vin và hiu sách đ tìm bt kì tri thc nào có sn
v ch đ này. Tôi nhanh chóng nhn ra rng chng có
đc là bao; ch tìm đc vài cun sách vit tay v ch
đ này, và mt s trong đó đã c t vài thp k nay hin
không còn đc in na. n cui tháng by nm 1972
tôi hiu rng tôi là ngi duy nht đang trên con đng
ca mình.
Tôi quyt đnh tp trung vào mt k thut đã t ra
hiu qu cho tôi trc đây. K thut này bao gm vic
quán trng mt v trí vt lí tôi bit rõ khi tôi chìm vào
gic ng. Nh trc, tôi hình dung phòng khách ca
m tôi tht chi tit. Ban đu vic này dng nh khó
khn nhng sau vài tun tôi có th hình dung đc chi
tit cn phòng vi s rõ rt ngày mt cao; đ đc, hình
chm tr, đng vin thm chí c nhng chi tit bt
toàn nh nht trong g và tranh cng bt đu rõ rt
trong tâm trí tôi. Tôi hiu rng tôi càng t hình dung
mình bên trong phòng tng tác vi các đ vt vt lí
bao nhiêu thì quán tng ca tôi càng tr nên chi tit
by nhiêu. Bng thc hành tôi hc cách do bc vt lí
xung quanh cn phòng và ghi nh nhng vt đc bit
có trong đó. Tôi cng hc đc tm quan trng ca
"cm thy" môi trng trong tâm trí: cm thy tm
thm di chân; cm giác ngi trong mt chic gh,
bc đi, bt đèn hay thm chí m ca. Tôi càng tham
d và chi tit hoá trong quán tng ca mình thì các
kt qu ca tôi càng hiu qu. Mc du ban đu điu
đy là c mt thách thc nhng sau mt thi gian vic
làm quán tng tr nên sng đng trong tâm trí bin
thành trò vui. n lúc đó, tôi quyt đnh ghi li nht kí
v các chng nghim xut vía ca mình.


Nht kí, ngày 6 tháng 8 nm 1972

Tôi tnh dy lúc 4 gi sáng sau ba ting ri
ng và bt đu đc mt cun sách v chng
nghim xut vía. Sau khi đc khong mi lm
phút tôi bt đu bun ng và quyt đnh quán
tng phòng khách nhà m tôi. Tôi chn ni này vì
tôi bit cc kì chi tit v nó. Trong phòng khách có
nhiu th tôi đã làm hi là hc sinh ph thông: cái
gt tàn kim loi, mt bu ca g và bc tranh mu
v đi dng. Khi tôi hình dung li cn phòng
trong tâm trí, tôi t t chuyn s chú ý sang các vt
tôi đã làm. Tôi c gng hình dung tht sinh đng
hình nh tôi đang bc quanh phòng nhìn vào các
đ đc và nhiu th tôi đã làm. Khi tôi tp trung
vào các vt đó, tôi bt đu thy cn phòng tht
đáng ngc nhiên. Tôi di s chú ý t vt n ti vt
kia và quán tng mình chm vào các vt đó. Khi
tôi đã tr nên chìm ngp v mt tinh thn trong
cm giác và th giác ca cn phòng, tôi chìm vào
gic ng.
Trong vài giây tôi tôi git mình tnh dy bi
rung đng mnh và âm thanh ì m lan khp ngi
tôi. Tôi cm thy ging nh mình đang  gia mt
đng c phn lc còn thân th và tâm trí tôi đang

9

11/28/2009 - 2/ 5
10


|

|
rung đng tách ri. Tôi choáng váng và hong s
bi cng đ ca rung đng và âm thanh ri đt
ngt bt v c th. Khi tôi m mt ra, tôi thy rng
mình hoàn toàn b cng đ và mt cm giác tê tê là
l chy khp thân th. Phi đn vài phút sau các
cm giác vt lí thông thng ca tôi mi dn tr
li. Tôi không th tin đc vào s mnh m ca
rung đng.
Tôi nm trên ging và t hi các rung đng
và âm thanh đó là gì và cái gì gây ra chúng. Tôi
bit chúng không phi là các cm giác vt lí. Tôi
ch có th đoán rng chúng chc có liên quan th
nào đó vi dng phi vt lí ca tôi, có th là s ghi
nhn có ý thc ca tôi v vic chuyn nhn bit
ca tôi t thân vt lí sang thân phi vt lí. Có th tôi
ch ý thc đn thun v s dch chuyn hay vic
chuyn rung đng cn thit đ có chng nghim
xut vía. Dù nó là gì đi chng na, nó rõ ràng có
th làm cho bn s. Cho dù vy, tôi vn quyt tâm
tìm ra cái gì nm sau nhng rung đng kì l kia.
Nht đnh phi có mt s gii thích logic.

C tun tip theo chng có gì xy ra c. Tôi bt đu
hoài nghi v chính mình và kh nng mình đ có đc
chng nghim. Ri mt bui ti vào quãng mi mt
gi tôi chp ng l m trong khi quán tng cn
phòng khách m tôi. Trong vòng vài phút tôi cht tnh
bi âm thanh o o khoan ri và rung đng lan khp
ngi tôi. M mt ra tôi hiu rng tôi đang na trong
na ngoài thân th mình. Phn ng đu tiên ca tôi là
s hãi. Mt s hong s tràn ngp tâm trí tôi và tôi đt
ngt bt v thân th mình. Khi m mt vt lí ra, tôi
khám phá ra rng thân vt lí ca tôi b cng đ và tê tê;
nh ln trc, cm giác này dn tan bin và cm giác
vt lí thông thng ca tôi tr li. Tôi ngi dy trên
ging, b choáng váng bi cng đ ca rung đng và
âm thanh. Tôi rõ ràng nh đã nói to, "Cái cht tit gì
vy?"
Khi xem xét li chng nghim này tôi hiu rng tôi
đã hoàn toàn không đc chun b. Mt thoáng s hãi
dng nh cun tôi trt qua nhng ch bo đu tiên
v vic tách.
Hai đêm tip sau chng có gì bt thng xy ra c.
Ri đn đêm th ba tôi tnh dy vi s cng đ kì l và
rung đng lan t gáy tôi sang toàn b phn còn li ca
thân. Tôi c gng ti đa gi bình tnh và dp ni s,
nhng tôi không th làm đc. Tôi cm thy dng
nh là tôi hoàn toàn mt kim soát và d tn thng.
Hong ht, tôi bng nhiên ngh v thân th vt lí mình
và các rung đng dn h xung. Khi các cm giác vt lí
tr li, tôi cm thy tht vng là tôi đã b l mt c hi
thám him ln. Trong mt n lc tit kim thi gian,
tôi bình tnh li, tp trung suy ngh xa khi thân vt lí
ri bt đu c v cho các rung đng tr li. (Tôi làm
vic này bng cách tp trung vào cm giác rung đng
tôi va chng nghim ti gáy.)
Vào khong mi lm phút sau, khi tôi dn dn th
dãn và li chìm vào gia ng và tnh, thì các rung đng

11

11/28/2009 - 2/ 6
12


|

|
bt đu tr li. Chúng bt đu t gáy ri dn dn lan
to ra toàn b thân cho ti khi tôi cng rung đng 
điu cm thy ta nh mt tn s hay mc nng lng
cao hn. Ln này tôi gi bình tnh, mc đ lo âu ca
tôi gim đi khi tôi nhn ra rng các cm giác rung đng
là mt cái gì đó cng hay hay khi tôi có chun b. Mt
ting o o âm vc cao dng nh vang di trong thân
th tôi và tôi cm thy đc tích nng lng và nh
nh lông. Vi mt thoáng suy ngh v vic ni lên tôi
đã cm thy bn thân mình đc dâng lên. Tôi hoàn
toàn vô trng lng và ln đu tiên nhng cm giác
này mi tuyt diu làm sao. Tôi ni lên trn và ly tay
s vào trn. Rt kinh ngc tôi nhn ra là tôi đang chm
vào bn cht nng lng ca trn. Nhn tay vào trong
cu trúc phân t m o, tôi cm thy nng lng rung
đng tê tê ca trn. Khi tôi rút tay khi trn tôi đ ý
thy cánh tay mình lóe sáng ging nh hàng ngàn đim
sáng trng và xanh chói li. Tò mò, tôi đa tay kia ra
và nm cánh tay đang giang, vi s ngc nhiên tôi vn
thy nó rn chc. Tp trung vào cánh tay, tôi tr nên b
thôi miên bi chiu sâu và cái đp ca ánh sáng. Tôi
nhn ra rng cánh tay tôi dng nh là mt v tr các
ngôi sao. Tht khó mà mô t đc, nhng tôi cm thy
b kéo vào trong mt v tr chính là tôi.Vào thi đim
đó tôi b bt v thân mình và các cm giác cng đ
cùng tê tê nhanh chóng tan đi khi tôi m mt trong cm
giác kính s.


Nht kí, ngày 4 tháng 10 nm 1972

Tôi yên lng lm nhm khng đnh, "tôi xut
vía ngay," trong khong mi đn mi lm phút
khi tôi dn đi vào gic ng. C gng ht sc tôi
làm mnh thêm nhng khng đnh ca mình khi
chìm vào gic ng.
Gn nh ngay lp tc tôi tnh dy bi nhng
rung đng mnh m và ting o o nh đin lan khp
thân. Tôi hong ht và mt đt sóng s hãi mnh
m dâng lên trong tôi. Tôi t trn tnh mình bng
vic lm nhm, "tôi đc bo v bng ánh sáng."
Ni s ban đu ca tôi dn dn tan bin đi khi tôi
quán tng bn thân mình đc bao bc trong mt
hình cu ánh sáng bo v. Tôi ngh ti vic ni lên
và cm thy bn thân mình đc nâng lên và thoát
ra khi thân vt lí. Tôi cm thy nh nh chic
lông và dn ni lên. Khi tôi ni lên khi thân th
mình, tôi nhn ra rng các rung đng và ting o o
gim dn đi thành mt cm giác o o nh. Cm thy
an toàn hn tôi m mt ra và thy mình đang nhìn
lên trn cách quãng na mét phía trc. Tôi ngc
nhiên thy là mình ni cao th và bng cht ngh
ti vic nhìn vào thân th mình trên ging. Lp
tc tôi bt v thân vt lí và cm thy mt rung
đng kì l khi cm giác vt lí nhanh chóng tr li.
Khi nm trên ging kim đim li chng
nghim này, tôi nhn ra rng các suy ngh trc tip
hng ti thân vt lí phi làm cho tôi bt ngay v
nó. Tôi bit có th nhìn đc thân vt lí ca mình

13

11/28/2009 - 2/ 7
14


|

|
vì trong chng nghim xut vía đu tiên tôi đã nhìn
nó rõ ràng. Tôi nghi điu mu cht cho vic quan
sát thân vt lí ca mình là phi gi tht tách bit c
v tinh thn ln tình cm, nhng điu quan trng
hn là chúng ta phi gi cho suy ngh ca mình
hng xa khi thân vt lí; ch mt thoáng suy ngh
tp trung vào thân s lp tc bt tr ta v nó. Nhìn
li, tôi đáng phi ngh đn vic ngonh mt đi khi
ni lên; có nh vy tôi mi có th quan sát thân vt
lí ca mình mà không mt suy ngh nào tp trung
vào nó.


Nht kí, ngày 12 tháng 10 nm 1972

Tôi thc dy lúc 3:15 sau ba ting ri ng
(hai chu kì REM) ri chuyn sang chic tràng k
trong phòng khách. Sau khong bn mi phút đc
sách, tôi bun ng và bt đu thc hin vic quán
tng khác. Tôi hình dung bn thân mình nh mt
khinh khí cu da cam sáng cha đy khí helium.
Tôi có th cm thy bn thân mình tr nên ngày
càng nh hn khi khi khí cu n rng. Tôi tng
cng và gi cho quán tng kéo dài tht lâu.
Chìm dn vào gic ng tôi tnh dy vi cm giác
rung đng mnh và ting o o khp thân. Tôi nhn
ra rng tôi đang sn sàng tách ra và lp tc ngh ti
vic ni lên. Các rung đng và âm thanh nhanh
chóng gim đi khi tôi tách ra và ni lên trn. Theo
bn nng tôi vi tay chm trn, nhng thay vì chm
vào trn, tay tôi li t t đi vào cht liu rung đng
tê tê nh ca trn. Tôi có th cm thy mt s cn
li nh khi bàn tay và cánh tay tôi xuyên qua trn.
Chuyn đng dn lên, thân th tôi đi vào và xuyên
qua lp cách li, rui nhà và gác mái. Mt xúc đng
mnh trào lên trong tôi khi tôi vt qua lp mái và
ni trên chóp nhà.
Tôi ngh đn vic đng li và lp tc thy
ngi đng thng trên chm cao nht ca ngôi nhà.
Khi tôi nhìn xung quanh, tôi có th thy rõ ràng ct
an ten và ng khói. Cho dù lúc đó là na đêm, bu
tri và mi th xung quanh tôi đu sáng lên tng
phn bi mu bc chói sáng.
ng trên chóp nhà, tôi bng có mt thôi thúc
bay lên. Tôi giang tay, ln nh t mái và bay trên
sân sau. Tôi dn xung thp cho ti khi tôi bay
cách mt đt chng mét hai. Bi lí do nào đó tôi
cm thy dng nh tôi đang ngày càng nng hn
và tip tc xung thp na cho ti khi ch còn cách
bãi c vài phân. Tôi ngh đn "điu khin" nhng
đã quá chm. Uch mt cái tôi đp mt lên bãi c.
Vào khonh khc đó tôi tr li trong thân vt lí ca
mình. Cm giác vt lí tr li và tôi t hi ti sao tôi
li mt điu khin. Ti sao tôi li tr nên nng n
đn vy?


Nht kí, ngày 2 tháng 11 nm 1972


15

11/28/2009 - 2/ 8
16


|

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét